DIỄN ĐÀN CÔNG NGHỆ THÔNG TIN _ GIẢI TRÍ TINK5UNETI.TK & TINK5UNETI.FORUMVI.COM
 
Tôi là dân Đại Việt Tttttt13Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmVườn ước nguyệnTôi là dân Đại Việt Game10Đăng kýĐăng Nhập


Xem chủ đề cũ hơnXem chủ đề mới hơnGo down
Tôi là dân Đại Việt Collap10 Tôi là dân Đại Việt EmptyThời gian: Tôi là dân Đại Việt Icon_minitimeFri Jan 06, 2012 11:39 am


boybaithao
boybaithao
Tước hiệuDÂN THƯỜNG
DÂN THƯỜNG
Họ tên thật : Tran Van nghia
Birthday : 18/05/1993
NGHỀ NGHIỆP : sinh vien
Đến từ : Hai Duong
Posts : 14
Points : 22657
Age : 30
Tham gia : 31/10/2011
Level: 14 Kinh nghiệm: 30%
Sinh mệnh: 14/100
Pháp lực: 30/100
Họ tên thật : Tran Van nghia
Birthday : 18/05/1993
NGHỀ NGHIỆP : sinh vien
Đến từ : Hai Duong
Posts : 14
Points : 22657
Age : 30
Tham gia : 31/10/2011

Tôi là dân Đại Việt Vide

Bài gửiTiêu đề: Tôi là dân Đại Việt

"Tôi là dân Đại Việt!"


Nắng chiều nhè nhẹ thả ánh vàng nhạt hơi tái xuống mặt đất. Trước nhà Binh bộ thị lang những tán lá râm rạp đang cố che đi chút vương vấn vàng hiu, sầu muộn.

Tôi là dân Đại Việt Nha-quan-lai-ttk

Tôi rãi bước chân trong căn phòng vuông vắn với những ưu tư, không phải là ưu tư về cái tuổi của mình, cũng chẳng phải việc gia đinh mà bởi cái gánh nặng phải mang về từng mẫu đất mẹ vẫn còn nằm trong tay bọn Bắc Tống tham lam kia mà Vua tôi chưa lấy lại được.

Buổi chầu triều sáng nay, Vua tôi đượm vẻ rầu, long diện của người hãy còn vương mệt mỏi, có lẽ Ngài đã thức suốt đêm để đọc hết các tấu sớ. Phần đau sót con dân Đại Việt mất đi những mảnh đất thịt quê hương mà chưa làm gì được, lòng quan dân ai ai cũng căm phẫn, lòng Vua còn đau hơn gấp trăm lần. Bới đau xé ruột xé gan còn lành được, đất mẹ mất rồi biết bao giờ cam.

Tôi là dân Đại Việt Thiet-trieu-ttk

Cả triều đình ai nấy đều căm phẫn, bởi lần thương thuyết ngoại giao lần thứ hai của đại thần Đào Tông Nguyên lại thất bại trở về. Vua tôi tức giận mà nói rằng:

- Khá khen cho cái lũ bán nước cầu vinh, khiến lòng dân ai oán, đất mẹ phải dành lại từng mẫu, há chẳng thể để vua quan nhà Tống chiếm đoạt được. Vật Dương, Vật Ác là hai động vốn thuộc về Đại Việt ta, chúng ta đã nhượng bộ cống nạp hàng chục voi thuần, hàng trăm thước vải, ngọc ngà, châu báu, vậy mà Tống triều vẫn ngang nhiên chiếm đoạt, lại đuổi sứ thần về nước. Há chẳng phải không xem Đại Việt ta ra gì sao!

Tôi là dân Đại Việt Canh-dep-ttk

Nào hay, cả quần thần bàn tán xôn xao, lúc bấy giờ tôi mới bước ra mà tâu rằng:

- Bẩm đức vua, nếu nói về lý thì chúng ta không sai, nói về tình ta càng phải khẳng định đúng. Bởi phản tặc họ Nùng đã phản loạn mà chiếm đất, y lại không biết hối cải sau khi chết còn để con cháu mình bán nước cầu vinh, quả là trời đất khó dung. Nay thần cúi xin đức vua chuẩn tấu cho chúng thần sang Bắc Tống đòi lại đất một lần nữa.

Lúc bấy giờ, ngay khi tôi vừa dâng tấu thì Lang trung tướng quân Nùng Tông Đản mới bước ra một bước, cúi lạy mà tấu rằng:

- Khởi bẩm đức vua, thần vốn dĩ là con cháu họ Nùng, bởi gia tiên một lúc ngu muội mà khiến đời sau căm phẫn, nếu không được sự anh minh của đức vua khiến thần đây quay về con đường đúng đắn thì nay thần đã là một con chó bên cạnh vua nhà Tống. Cúi xin đức vua cho thần thêm một lần đoái công chuộc tội mang quân sang Bắc Tống đòi lại những phần đất của Đại Việt ta.

Bởi tính khí cương nghị mà Tông Đản học được từ Đại Tướng Lý Thường Kiệt nên ông đã được Vua tôi tin dùng. Tuy nhiên, lúc này đất nước đang vực dậy một cách mạnh mẽ, nếu lại chiến tranh e rằng sẽ làm khổ bá tánh, tôi lại dâng tấu rằng:

- Bẩm đức vua, theo lẽ thường thì tướng quân Tông Đản đây nói chí phải, quyết dành lại từng tấc đất quê hương. Nhưng lúc này đất nước ta đang thời cơm no áo ấm, dưới sự anh minh của đức vua khiến trăm họ thái bình, nhà nhà thịnh vượng, nếu lại phát động chiến tranh thì không tốt lắm.

Lại một lần nữa, tướng quân Tông Đản lại nói:

- Bởi lý nào mà Binh bộ thị lang ngài cho là không tốt. Chúng ta đang mạnh lên, sĩ khí quân ta hừng hừng như lửa, lúc nào cũng mong muốn đòi lại đất cha đất mẹ, vậy mà ngài lại làm nhụt chí như vậy sao?

Vua tôi ngồi cao trên bệ rồng, lắng nghe hai vị trọng thần dâng tấu, các quan lại kẻ lắng nghe tán thán, người bàn tán xôn xao, nên đánh hay nên thương thuyết khiến bầu không khí căng thẳng bao trùm trên đại điện.

Vẫn một lòng mong muốn chiến thắng mà không đổ máu, tôi lại tấu:

- Bẩm đức vua, chính bởi đức độ của ngài khiến trăm họ lê dân bách tính an cư lạc nghiệp, bởi tài trí mưu lược của ngài mà khiến bờ cõi vững bền, giặc nam giặc bắc phải cúi đầu bái phục, Đại Việt ta xưa nay luôn lấy nhân nghĩa làm đầu, lấy nhân trị nước, lấy nghĩa đối đãi với ngoại bang. Dẫu biết Tống triều không đúng nhưng ta lại dấy binh há chẳng phải mắc mưu bọn họ sao?

Lúc bấy giờ, Vua tôi mới phán rằng:

- Binh bộ thị lang, trẫm muốn nghe khanh nói, phải chăng những lời của khanh đã khiến trẫm phải ngày đêm suy nghĩ.

Được thánh thượng mở lời, khiến tôi vô cùng hoan hỷ. Hai tay dâng lên bản tấu, cúi đầu mà nói:

- Thần xin dâng tấu.

Ngay sau khi triều thần im lặng lắng nghe, lúc đấy Trần công công tới nơi mang tấu chương của tôi lên trình đức vua. Đọc một hồi lâu, đức vua cho phép được tấu trình. Cả triều im phăng phắt, vì nước nhà tôi bất chấp những gì đang làm là vô cùng mạo hiểm, hít lấy một hơi sâu, chắp tay tấu rằng:

- Bẩm đức vua, nghe tiếng Đại Việt ta đang lúc hùng mạnh, Tống triều phương Bắc mới hết lòng e dè, bởi cái tính tiểu nhân của chúng e sợ ta sẽ dấy binh trả thù, tuy nhiên quân Tống đông đến mấy chục vạn lại hằng trăm năm nay tích trữ lương thảo, vũ khí, quân dụng, lại nữa, đất Tống vốn dĩ là không quen thuộc với chúng ta, quân dân ta vốn hiền lành, chân chất nếu dụng binh sang Tống ắt hẳn rơi vào cạm bẫy của chúng. Diệt được Đại Việt là mưu đồ hằng trăm năm nay của phương Bắc, bởi vậy cúi xin đức vua hãy dùng mưu lược mà đánh bại dã tâm của Tống Thần Tông.

Ngay sau khi tôi vừa dứt tấu, vẫn là Lang trung tướng quân Tông Đản đầu cúi đất lạy toan trình tấu. Đức vua biết rằng Nùng tướng quân anh dũng thiện chiến, có lòng lập công chuộc tội cho dòng họ nhưng sự việc trọng đại không thể không cân nhắc.

- Tướng quân không cần phải vội, hãy để binh bộ thị lang nói hết.

Tướng quân Tông Đản tỏ vẻ thất vọng mà lui xuống, vẻ mặt đăm chiêu lo lắng của ông cũng lộ rõ ý trung thành của mình. Trịnh trọng tay áo, tôi chấp lễ cúi đầu thưa rằng:

- Bẩm đức vua, thần xin được đi sứ qua Tống triều, quyết dùng đức nhân nghĩa của đức vua mà khuyên giải, đòi lại những tấc đất quê cha đất tổ. Nếu không thành công thần sẽ nguyện tạ tội trước đức vua và toàn thể bá tánh.

Ngước lên sau lời tấu, bất ngờ gặp ánh mắt hiền hòa của vua tôi, ánh mắt tin tưởng gần như tuyệt đối. Người đã chuẩn y bản tấu, đồng thời ban một đạo thánh chỉ cho tôi lên đường đi sứ.

Tôi là dân Đại Việt Le-van-thinh-ttk

Buổi thiết triều kết thúc với nhiều âu lo trăn trở, giờ đây đã quá nửa chiều, mọi cảnh vật đang chìm dần xuống, chỉ còn lại tôi và trọng trách lớn trên vai. Bằng mọi giá phải lấy được phần đất còn lại của quê cha đất tổ, lời dạy của tiên đế vẫn còn văng vẳng bên tai: "Một thước núi, một tấc sông của ta, lẽ nào lại tự tiện vứt bỏ đi được, các ngươi phải kiên quyết tranh biện, chớ cho họ lấn dần. Nếu họ không nghe, còn có thể sai sứ sang phương Bắc bày tỏ rõ điều ngay lẽ gian. Nếu ngươi dám đem một thước một tấc đất của Thái tổ làm mồi cho giặc thì tội phải tru di”. Sáng ngày mai, Binh bộ thị lang tôi sẽ khởi hành sang Bắc Tống, mang theo trách nhiệm nặng nề với đất nước, đức vua và muôn dân trăm họ. Ngày mai...

Chợt một cơn gió mạnh thổi qua lật tung chiếc mành tre trên ô cửa, trời chuyển mưa lớn, tôi đặt quyển kinh thư xuống bàn để bước ra cột lại mành tre. Nhìn bên ngoài mưa bắt đầu tuôn xối xả, xóa rửa mọi bụi bẩn vương bám trên từng cành lá, nước mưa rơi xuống vỡ tan trên thềm đá.

Tôi là dân Đại Việt Mua-ttk

Lạnh! Gió thốc mạnh quá làm mưa tạt hẳn vào ướt mặt và xót cả mắt. Tôi đưa dụi mắt và bừng tỉnh giấc. Ơ hóa ra, tôi đang nằm ngủ trưa bên cửa sổ, cô bé hàng xóm cố tình phun nước tưới cây vào mặt tôi rồi cười tí tửng. Còn tôi, cứ tiếc hùi hụi giấc mơ, vừa tiếc vừa buồn cười, một thằng loai choai lóc chóc mà lại mơ thấy mình là Binh bộ thị lang Lê Văn Thịnh cơ đấy. Nhưng dù sao, tôi vẫn tự hào, tôi là dân Đại Việt, là dân Việt Nam.
Tôi là dân Đại Việt 1_0110 Tôi là dân Đại Việt 1_02-110 Tôi là dân Đại Việt 1_0310
Tôi là dân Đại Việt 1_0410
Tôi là dân Đại Việt Empty
Tôi là dân Đại Việt 1_0610
Tôi là dân Đại Việt 1_0410
Tôi là dân Đại Việt 1_0710 Tôi là dân Đại Việt 1_0810 Tôi là dân Đại Việt 1_0910
Tài Sản của boybaithao

Bài viết mới cùng chuyên mục

Bài viết liên quan

Tôi là dân Đại Việt

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang



Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
TIN K5 UNETI :: SHARE - THE HOUSE OF TIN K5 UNETI :: CHIA SẺ BÀI VIẾT HAY-
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất